Saturday, October 31, 2015

Quà tặng tết thầy cô của những năm tháng xưa

Quyển sổ giáo án, cây bút mực bơm, các bông hoa hái trong vườn, những món ăn quê nhà…là các món quà giản đơn nhưng thấm đượm ý nghĩa tình cảm mà học trò gửi tặng thầy cô giáo vào ngày 20/11 của những năm xưa cũ.

Đối với thế hệ học trò những năm 1970-1980, chuyện tặng quà cho thầy cô giáo mỗi dịp kỷ niệm ngày nhà giáo Việt Nam là những kỷ niệm khó quên trong đời. Trước ngày nhà giáo Việt Nam cả tuần, lũ học trò nhỏ bận rộn lo chọn quà tặng cho thầy cô giáo. Cả lớp tự mình chuẩn bị, chẳng bao giờ để bố mẹ đến nhà thầy cô.

Ký úc về những món quà hồn nhiên

Thời xưa kinh tế còn nhiều khó khăn, học trò ngày ấy tuy nghèo nhưng vì thế mà những món quà trao tặng thầy cô luôn chất chứa nhìu tình cảm vì là sự dành dụm, chắt món của lũ trẻ. Trước ngày 20/11 lũ học trò thường háo hức không ngủ. Ai cũng mong chờ trời sáng để mặc quần áo đẹp rồi í ới rủ nhau đến thăm nhà thầy cô.
"Học trò trước kia nghèo lắm, đến ngày lễ là góp nhau 500 đồng, 1.000 đồng để mua quà. Cả lớp gom được hơn 40.000 đồng, cãi nhau ỏm tỏi nên tặng quà gì cho cô. Quà thường là chiếc bút kim tinh hoặc cuốn sổ, mà nhất định phải có chữ Sổ giáo án ở ngoài bìa mới chịu mua. Hôm sau, thấy cô giở trang giáo án có đúng bìa sổ mình tặng là sướng lắm" – Anh Lâm (42 tuổi, người Hà Nội) tâm sự.
Trong ký ức của chị Hoài Thu (38 tuổi), món quà dành cho thầy cô giáo là những bông hồng nhung đang hé nở được chị và các bạn đi xin khắp làng. Trước 20/11 vài ngày, lũ học trò phân công nhau rình trong xóm, nhà nào có hoa sắp nở là canh chừng, chờ đúng ngày xin hái tặng cô. Những bông hồng nhung đỏ rực, đầy gai nhưng có hương thơm ngát. Đã dặn dò bác chủ nhà từ trước là "nhớ để dành cho cháu mang tặng cô" nhưng một ngày cô học trò Thu phải vòng xe qua đó mấy lần để an tâm là bông hoa vẫn nằm yên trên cành. Những năm sau này, chị Thu và bạn bè lựa chọn những món quà sang hơn một chút như mảnh vải, lọ hoa, bộ ấm chén Hải Dương hay chiếc áo len tặng cô, vì cuối tháng 11 cũng là dịp đông giá lạnh. Các thầy thì được tặng sơ mi hoặc chiếc cà vạt. Tuyệt đối không có phong bì hay những món quà tiền triệu. "Các thầy cô giáo cấp 2, cấp 3 luôn là những người gần gũi, thân thiết nhất như cha mẹ. Sau này lên đại học, tôi không còn cảm giác hồi hộp mỗi mùa 20/11 đến nữa vì ai cũng muốn đi riêng hoặc đến thăm thầy cô chỉ có cán bộ lớp", chị Thu chia sẻ.
Nhiều năm trôi qua, có thể chúng ta sẽ không quên được nụ cười hiền hậu của cô giáo chủ nhiệm khi thấy lũ học trò mồ hôi nhễ nhại, tóc xù lên vì gió bụi đứng trước cổng nhà í ới gọi tên cô. Cô còn mang bao nhiêu hoa quả, bánh kẹo cho cả lớp ăn. Học trò thấy bánh kẹo là thích, hồn nhiên ăn ngon lành, ngồi vui vẻ nghe cô hỏi chuyện. Có những món quà tuy giản đơn nhưng chất chứa cả một vùng kỷ niệm và tình cảm đơn sơ hồn nhiên nhưng vô cùng chân thành của lũ học trò nhỏ, mà có thể những năm tháng sau này chúng ta sẽ mãi mãi không bao giờ tìm lại được.

0 comments:

Post a Comment